Saturday, September 12, 2020

Rong chơi - Ru - Rượu giang hồ

 RONG CHƠI
Long lanh đi nhé hạt sương
Chiều tan sớm đọng vô-thường có-không
Tỏa hương đi nhé nụ hồng
Đông tàn xuân nở tồn vong đạo trời
Rong chơi đi nhé mây ơi
Trùng khơi sóng vổ lưng đồi gió reo
Nở vào nhau đóa vô ưu
Ta về ngồi giữa lưng đồi chờ trăng.
Lê Văn Trung

RU
Ngủ đi tôi
Ngủ đi thôi
Đêm sâu hun hút
Đêm dài mênh mang
Thắp chưa tàn một nén nhang
Tôi cầu xin chút bình an cuối cùng
Ngủ đi em
Mộng rất hiền
Ngủ đi
Ngủ suốt tận miền lãng quên
Ngủ đi tôi
Ngủ đi em
Vòng tay Nhật Nguyệt ôm quanh cõi người.
24. 08. 20
Văn Trung

RƯỢU GIANG HỒ
Đêm nay ta mời ngươi ly rượu
Ngày mai đâu hẹn được tương phùng
Thời chiến quốc mong gì sum họp
Gặp nhau đây có rượu ta mừng
 
Ngươi hãy nốc cạn ly này nữa
Áo phong trần lau bụi đường xa
Đời loạn lạc sá gì dâu biển
Ngươi giang hồ, ta kẻ không nhà
 
Bắt chước người xưa ngồi giữa chợ(*)
Uống cùng ta, tên tửu đồ gàn
Ngâm thơ chính khí mà nước mắt
Như dòng máu ứa hờn căm căm
 
Ta có buồn đâu, đời bạc thếch
Ta có say đâu, rượu đắng cay
Thiếu mẹ, vắng cha, còn có bạn
Đời dạy ta có ngục tù đày
 
Ngươi hãy nốc cạn ly này nữa
Ly rượu mừng ngươi đã gặp ta
Rũ áo giang hồ say đi nhé
Rượu là cơm, quán chợ là nhà
 
Hãy uống cùng ta cho có bạn
Gặp đây hồ dễ hẹn ngày mai
Ngày mai ta biết về đâu chứ
Ta biết về đâu, gió bụi này?
 
Ngươi hãy nốc cạn ly này nữa
Ly rượu buồn ta sắp chia tay
Đời dạy ta đừng bao giờ khóc
Cuộc sống là một thoáng mây bay
 
Đời dạy ta từng ngày cô độc
Mỗi con người là một lưỡi dao
Làm đao phủ với mình trọn kiếp
Chém đời mình những nhát thật đau
 
Hãy nốc cạn một ly này nữa
Ly rượu buồn đọng giữa tim ta
Ly rượu từ ba mươi năm trước
Uống đi rồi ta sẽ chia xa
 
Đêm nay ta mời ngươi uống rượu
Uống thật say, hãy uống thật say
Có nghĩa gì đâu, thời chiến quốc
Đời ta còn, mất, có ai hay
 
Thôi chia tay, giả từ nhau nhé
Ngươi giang hồ, ta kẻ không nhà
Gặp nhau uống cạn vài ly rượu
Nghĩa gì, đời dẫu có quên ta.

Lê Văn Trung
(Tuần báo KHỞI HÀNH-1969)
(*) Ý thơ Nguyễn Bính

No comments:

Nhớ màu hoa cũ

NHỚ MÀU HOA CŨ   Rất lẻ loi một đóa hoa vàng Nở muộn bên đường chiều đang sương Có người chợt nhớ mùa thu trước Hoa cài lên tóc còn ươm h...