Sunday, May 10, 2020

Xa lạ - Xa Vắng - Xa Vắng Một Mùa Thu – Xin Đừng Đánh Thức Giấc Mơ Của Tôi - Xin đừng quên - Xuân mơ

XA LẠ
Đôi khi dừng lại bên đường
Nhìn thiên hạ giữa phố phường ngược xuôi
Thấy ta lạ lẫm trong người
Thấy tình em cũng xa xôi nghìn trùng.
 Lê Văn Trung


XA VẮNG
Thu về chưa? Sao lòng như sương
Nắng có vàng cho sương tỏa hương
Cho tình phiêu lãng nghìn năm cũ
Cũng nở thiên thu những đóa buồn
Thu không về, sao lòng heo may
Sao xôn xao một nỗi tình hoài
Sao phố buồn im chùng câu hát
Sao mềm bàn chân trên rêu phai
Thu về không? Hẹn đêm chưa tàn
Em về đâu mà ngày chưa sang
Ai buông câu hát ngoài hiên vắng
Hay tiếng sầu tôi vừa thở than
Hay tiếng đàn ai chùng nốt lặng
Hồn thu quạnh quẽ ở phương này
Hay tình em cũng chừng xa vắng
Hay thơ buồn như một cơn say!?
                          (Lê Văn Trung)



XA VẮNG MỘT MÙA THU

(Thơ cho Cõi Lặng Im)

Mùa đã cạn, sen đã tàn, em ạ
Mà màu thu còn biếc cuối chân trời
Gió ru mãi những lời buồn trên lá
Lá chưa vàng từ buổi áo chưa phai

Tôi lặng nghe trái tim mình xa vắng
Như lời Hẹn Hò em hát thuở tình xa
Mùa đã cạn, đã phai dòng lệ thắm
Mùa đã chìm trong nỗi nhớ phôi pha

Tôi chờ đợi, năm mươi năm chờ đợi
Cũng muộn màng, dang dở, chuyến tàu khuya
Mùa đã cạn, dòng sông xưa đã cạn
Mùa thu ai mòn mỏi giấc mơ gầy

Con bướm nhỏ nhớ vàng thu ướp nắng
Đôi cánh buồn rụng xuống giữa cơn mơ
Và lòng tôi như một dòng sương lặng
Nhớ mùa thu hun hút cõi xa mờ

Mùa đã cạn, cánh sen vàng cuối hạ
Tôi ngỡ mùa thu em vàng áo lụa bay về
Tôi ngỡ hồ thu em sóng tràn nỗi nhớ
Vỗ bờ tôi xao xác những câu thơ.
                                 Lê Văn Trung


XIN ĐỪNG ĐÁNH THỨC GIẤC MƠ CỦA TÔI

Xin đừng đánh thức giấc mơ của tôi
Giấc mơ loài dã tràng
Nước sẽ xóa đi
Sóng sẽ cuốn trôi
Nhưng người đừng đánh thức giấc mơ của tôi

Đừng đánh thức giấc mơ loài dã tràng
Trên bờ cát này tôi sẽ xây những lâu đài
Nơi tình yêu tôi trú ngụ
Nơi linh hồn tôi trú ngụ
Nơi máu xương tôi tan hòa cùng nước cùng sóng cùng đại dương bao la

Tôi sẽ miệt mài xây những lâu đài cát
Bằng giấc mơ mầu nhiệm về hạnh phúc và khổ đau về sự vĩnh hằng
Với ngàn nỗi khát khao cháy bỏng trong lòng
Với vạn nỗi hoài mong về một mối tình vĩnh cửu
Bằng trái tim tôi - bằng nguồn cứu rỗi
Bằng hồng ân linh hiển của đấng quyền năng

Xin đừng đánh thức giấc mơ tôi
Tôi chỉ là những hạt sương
Chỉ là những hạt sương trên áo chiều vàng thắm
Chỉ là những hạt sương trong mắt người thăm thẳm
Xin đừng đánh thức giấc mơ của tôi
Giấc mơ loài dã tràng.
                    Lê Văn Trung



XIN ĐỪNG QUÊN
xin đem những cái vô thường
vào trong cái có vĩnh hằng giùm tôi
và đem lời nói đầu môi
vào trong tim óc thành lời trăm năm

xin đừng mai có mốt không
nắng mưa bất chợt đau lòng cỏ cây
cũng đừng đi gió về mây
nhớ ngày hôm trước quên ngày hôm sau

xin đem cái thuở ban đầu
vào trong bất tuyệt nhiệm mầu đời tôi
xin đừng một cõi đôi nơi
ngồi mơ kẻ Bắc nhớ người phương Nam

đời như một một giọt rượu buồn
rót vào trời đất những dòng thiên thu
một mai biển mịt sông mù
em đừng quên lửa ngục tù đời ta

Ngày Giáp Thân năm Tân Tỵ mồng bốn tháng chạp
Lê Văn Trung (Cát bụi phận người)

XUÂN MƠ 

Hẹn với mùa thu rồi sang đông
Chờ nhau trải lụa nắng đầu Xuân
Người về theo áo vàng hoa cúc
Hoa nở mà lòng tôi tỏa hương

Câu thơ người viết mùa thu trước
Đợi gió Xuân về theo én bay
Lòng tôi từ đó như men rượu
Có ai cùng tôi say đêm nay!

Cánh cổng vườn Xuân còn để mở
Tôi bước ra từ những giấc mơ
Tôi thấy mây trời xanh quá đỗi
Và tiếng cười tôi như trẻ thơ
 Lê Văn Trung
Đầu năm Ất Tỵ 2025

No comments:

Đường cũ người xưa

  Đường Cũ Người Xưa Con đường cũ còn nguyên từng phiến đá Hàng cây xưa vẫn xanh biếc lá giao mùa Nhưng rồi có một người không trở lại Vẫn m...