LÊ
VĂN TRUNG - " THƠM THO NHƯ NẮNG VƯỜN XANH CŨ"
Tôi gặp thơ Lê Văn Trung khi lang thang trên "cõi phây", rồi
có vài lần "còm" khi đọc thơ của anh. Một ngày đẹp trời nọ, tôi nhận
được tập "Dạ khúc" anh gửi tặng. Vui mừng khôn xiết. Xin gửi tới anh
Lê Văn Trung vô vàn những cảm ơn! Học cách nói của ai đó về Bùi Giáng, có thể
nói: toàn bộ thơ Lê Văn Trung là một bài thơ - một " cõi mộng vô
biên"(tên một bài thơ của LVT) - " thơm tho như nắng vườn xanh
cũ"( câu thơ của LVT trong bài Áo trắng). Cõi thơ ấy của Lê Văn Trung vô
cùng trong suốt, đẹp trong sự trong suốt. Thơ Lê Văn Trung trong "Dạ
khúc", nhiều bài hay, không có bài dở. Đọc anh, làm ta nhớ Hoài Khanh,
Trần Dạ Từ...vì cõi thơ các anh chung âm hưởng của một thời đại - " thuở
làm thơ yêu em". Các anh được tự do mà trong sáng. Thuở đó của thơ Miền
Nam trước 1975 không bao giờ trở lại! Nhưng hồn thơ Lê Văn Trung rất riêng.
Riêng như thế nào? Phải chờ ở một công trình nghiên cứu công phu. Đọc thơ Lê
Văn Trung, chắc có bạn sẽ chê là cách viết cũ. Nhưng vẫn như muôn thuở: thơ không
cần phân biệt cũ, mới, hay là được. Với tôi, thơ Lê Văn Trung thật hay.
CÔNG NGUYỄN
No comments:
Post a Comment