Tạ Ơn
Thôi bỏ lại bên kia bờ quên lãng
Bên này bờ hoa đang nở cùng tôi
Và em hỡi! Mở giùm trang kinh cũ
Và rung chuông dâng tạ nghĩa ơn đời
Sông tôi chảy bình yên và thuần hậu
Mang theo dòng lời chúc tụng nhân gian
Một cánh én cũng mang niềm tin mới
Để lòng nhau thắm mãi một màu xuân
Dẫu chẳng về mà lòng vui chờ đợi
Tôi trang hoàng trần thiết cuộc tình xanh
Lòng rất mới, thơm hơn mùi áo mới
Em phương người mây lụa áo thiên thanh
Thôi bỏ lại bên kia bờ quên lãng
Vàng mai ơi xin thắm bến tôi chờ
Và em hỡi! Tình em là cánh én
Bay vào tôi mầu nhiệm nhạc và thơ
Lê Văn Trung - 31.01.21
Thôi bỏ lại bên kia bờ quên lãng
Bên này bờ hoa đang nở cùng tôi
Và em hỡi! Mở giùm trang kinh cũ
Và rung chuông dâng tạ nghĩa ơn đời
Sông tôi chảy bình yên và thuần hậu
Mang theo dòng lời chúc tụng nhân gian
Một cánh én cũng mang niềm tin mới
Để lòng nhau thắm mãi một màu xuân
Dẫu chẳng về mà lòng vui chờ đợi
Tôi trang hoàng trần thiết cuộc tình xanh
Lòng rất mới, thơm hơn mùi áo mới
Em phương người mây lụa áo thiên thanh
Thôi bỏ lại bên kia bờ quên lãng
Vàng mai ơi xin thắm bến tôi chờ
Và em hỡi! Tình em là cánh én
Bay vào tôi mầu nhiệm nhạc và thơ
Lê Văn Trung - 31.01.21
TÀN PHAI
Hoa nở mùa thu xưa
Vừa tàn rơi mấy nụ
Em một thời yêu tôi
Tình xanh phai qua vội
Tôi ngồi đây mười năm
Chờ
Nghe sầu rụng mỏi
Em về đâu mười năm
Xa mù không ngoái lại
Tôi đi suốt đời tôi
Nhặt chùm bông úa nhạt
Nấm mộ tình thiên thu
Lạnh căm màu sương bạc.
Lê Văn Trung - Blao với HL, HDT
THẾ MÀ
thế mà chẳng bao giờ em nói yêu tôi
hỡi cô gái có đôi-mắt-mù -sương mang nỗi-buồn-tôi không nhìn
không ngoái lại
em cứ lầm lũi đi như chưa hề tình cờ hoặc dững dưng ái ngại
hạt-bụi-tôi âm thầm đậu xuống giấc-mơ-em
em cứ xa xăm mù mịt kiếm tìm
một chiếc lá-một thoáng mây-một vọng âm mơ hồ xa lắc
em đâu hiểu khi ta chạm vào lòng nhau là ta chạm vào điều linh
hiển nhất
khi quyện vào hồn nhau là thánh-hóa-trần-gian-ta-bụi-cát
khi em nói yêu tôi là nguyện đường vang lời ca hát
đôi chim câu trên đỉnh tháp chuông nhà thờ cũng âu yếm ái ân
thế mà chẳng bao giờ em nói yêu tôi
thế mà muôn đời vẫn xa ngái em ơi!
Lê Văn TrungTHƠ BỐN CÂU
1/
em kiêu hãnh như thánh thần quỉ dữ
ta thu mình cam phận một chiên ngoan
ăn trái cấm là ươm mầm nguyên tội
buộc đời nhau trọn kiếp mấy điều răn.
2/
khi chết đuối giữa trùng trùng dâu bể
ta bỗng nghe lời hát của trăng sao
chút tro bụi dẫu vô cùng nhỏ bé
còn bay lên, bay tít tận trời cao.
3/
đừng vội vã, mùa hoa tình chưa nở
cứ hẹn hò cho chín một màu thu
dẫu khát cháy da, dẫu thèm đói lã
ta sợ tình nở sớm sẽ phai màu.
4/
tôi thở dốc đứng nhìn tôi kinh hãi
vực đời sâu hun hút gọi tôi về
ôi máu tang thương đỏ chiều mộ địa
cõi nhân gian chìm khuất đáy u mê.
5/
em lạc lõng giữa trùng vây bóng tối
ta ngu ngơ tìm khắp chốn thiên đường
ai nào biết trong niềm tin thống hối
trái tim người tàn lạnh lửa yêu thương.
Lê Văn Trung
THƠ TÌNH
(Để cám ơn bài thơ của người ở phương xa)
Không nghĩ đó là bài thơ tình em viết cho tôi
Không nghĩ đó là những ưu phiền tan vữa trong em
Không nghĩ đó là những nhắn gửi hắt hiu trong nỗi niềm ray rức
tàn phai
Tôi vẫn mơ hồ nhìn ra ở đâu đó một đóa hồng mới nở
Nên cho dù trên con đường cô độc lẻ loi
Tôi vẫn bước đi với bụi đời ấm áp bám vào tôi những nỗi niềm
những suy tư những đợi chờ những mong ngóng
Có thể em chỉ là
Có thể tình yêu cũng chỉ là
Có thể lòng tôi cũng chỉ là
Ai làm sao biết được
Cái còn lại cái mất đi cái tan hòa cái trôi chảy
Trên những dòng sông tôi những dòng sông em những ngày mưa tháng
nắng những giông bão triền miên
Có thể tất cả cũng chỉ là
Những lơ lửng sương khói
Những mỏng mảnh phù vân
Chúng ta đang đứng giữa đời này
Mà chẳng biết mình đang ở đâu
Chúng ta đang khóc ở nơi này
Giọt lệ nào còn đọng dưới mộ sâu?
Lê Văn Trung (27.11.15)
Thôi về làm chi
Gửi Uyên Hà
Thôi về làm chi
Chị nằm trong đất
Cây buồn cây khóc
Gió buồn gió than
Một hồn cô độc
Mây buồn lang thang
Không còn nước mắt
Đợi gì trăm năm
Quạnh trời sương bạc
Hắt hiu chỗ nằm
Hẹn gì trăm năm
Bóng chiều đã khuất
Tiếng vượn đầu non
Bóng chim cuối bải
Ở lại trần gian
Lạnh màu trăng khuyết
Thôi về làm chi
Thôi về làm chi!
Lê Văn Trung
TIỄN
vài đứa bạn ngồi quanh chiếu rượu
uống dăm ly gọi là tiển đưa
ngày mai Phan Thiết trời hanh nắng
ta gửi theo người mấy giọt mưa
mấy giọt mưa cay tình ly xứ
cơm áo đau từng chuyện áo cơm
sáu mươi năm mấy vòng lưu lạc
chuyện cố hương buồn chuyện cố hương
chuyện cố hương đau lòng gửi lại
những dòng sông cũ nhớ ta chăng
ở đâu ta cũng là ly khách
sống tạm vào ra cửa thế gian
ngươi về Phan Thiết Hàm Thuận Nam
ta về nơi đâu? Những bước lầm
thôi cứ ngồi đây mà nhớ lại
một trời thu cũ lạnh căm căm
thôi cứ ngồi đây mà nhớ lại
cỏ cây nhàu nát nét phong trần
người xưa- chuyện cũ- trời quan tái
bụi tháng năm chồng bụi tháng năm
này rót đầy ly này cạn chén
đưa nhau là tiển biệt đời nhau
ngày mai Phan Thiết trời hanh nắng
ta gửi theo lòng giọt trước sau.
Lê Văn Trung
(nhớ những ngày mưu sinh ở PT)
Lê Văn Trung
TRĂNG THIẾU PHỤ
Em nở muộn cành hoa chiều thiếu phụ
Vườn chiêm bao từ đó ngát hương đêm
Trăng tôi khuyết trong từng câu thơ cũ
Bỗng nồng hương vành vạnh đóa hoa rằm
Lê Văn Trung 24.03.21
Em nở muộn cành hoa chiều thiếu phụ
Vườn chiêm bao từ đó ngát hương đêm
Trăng tôi khuyết trong từng câu thơ cũ
Bỗng nồng hương vành vạnh đóa hoa rằm
Lê Văn Trung 24.03.21
TRẮNG XÓA BẠCH VÂN
Tóc bạc phơ,
Lòng cũng bạc phơ
Thôi về
Vẽ lại giấc mơ xưa
Soi gương mà xót màu năm tháng
Tàn phế thân danh, mộng hải hồ
Chiều sương tan
Tình trắng bạch vân
Tiếc gì nhau giọt nắng xuân tàn
Hoa ơi nở muộn bên thềm vắng
Có tỏa giùm ta một thoáng hương?
Đời đã bạc
Ta về tay trắng
Nhớ!
Rồi quên!
Rồi nhớ!
Chuyện nhân tình.
Ta nhớ một chiều xanh em bỏ lại
Nhớ vạn lần
Có biết một lần quên?
Tóc đã bạc nhuộm vôi đời bạc trắng
Phụ gì nhau người hởi đọt trầu xanh
Ta vẫn đỏ tận trong dòng máu đỏ
Mà tình người vội trắng xóa bạch vân
Lê Văn Trung - 23. 03. 2021
Lòng cũng bạc phơ
Thôi về
Vẽ lại giấc mơ xưa
Soi gương mà xót màu năm tháng
Tàn phế thân danh, mộng hải hồ
Chiều sương tan
Tình trắng bạch vân
Tiếc gì nhau giọt nắng xuân tàn
Hoa ơi nở muộn bên thềm vắng
Có tỏa giùm ta một thoáng hương?
Đời đã bạc
Ta về tay trắng
Nhớ!
Rồi quên!
Rồi nhớ!
Chuyện nhân tình.
Ta nhớ một chiều xanh em bỏ lại
Nhớ vạn lần
Có biết một lần quên?
Tóc đã bạc nhuộm vôi đời bạc trắng
Phụ gì nhau người hởi đọt trầu xanh
Ta vẫn đỏ tận trong dòng máu đỏ
Mà tình người vội trắng xóa bạch vân
Lê Văn Trung - 23. 03. 2021
Trở Về Như Cuộc Hành
Hương
Ăn đi con!
Muổng cơm này:
Tấm lòng cô bác
Cuối ngày
Đường xa
Tựa vào
Lòng mẹ
Vai cha
Ngủ mơ
Thấy được
Quê nhà bình yên
Cảm ơn bóng mát bên đường
Che giùm cho kín đau thương trong lòng
Uống đi con!
Bát nước trong
Rót từ những tái tim hồng thiện tâm
Ta về như cuộc hành hương
Ngủ đi con!
Bóng thiên đường!
Trong mơ
Lê Văn Trung
Muổng cơm này:
Tấm lòng cô bác
Cuối ngày
Đường xa
Tựa vào
Lòng mẹ
Vai cha
Ngủ mơ
Thấy được
Quê nhà bình yên
Che giùm cho kín đau thương trong lòng
Uống đi con!
Bát nước trong
Rót từ những tái tim hồng thiện tâm
Ngủ đi con!
Bóng thiên đường!
Trong mơ
No comments:
Post a Comment