Monday, April 6, 2020

Em Có Nghe Gió Réo Tận Vô Cùng - Em Đã Quên Rồi Lời Hẹn Ước - Em và chim trời - Em về hôm ấy - Em về hôm ấy không về nữa - Em về mở lại giùm trang sách

EM CÓ NGHE GIÓ RÉO TẬN VÔ CÙNG

Em có về theo cơn gió mùa đông
Mang cái lạnh vàng ươm lời hẹn cũ
Mang cái rét run run vòng tay nhỏ
Mang vàng phai một cõi nhớ xa mù

Ta một đời, trong cuộc kiếm tìm nhau
Dòng sông cũ, con đường xưa, diệu vợi
Vườn xanh đã bao lần thay lá mới
Áo người qua vàng thắm mấy mùa thu

Ôi cuộc trần gian muôn sắc muôn màu
Mà nỗi nhớ mùa đông tím bầm nỗi nhớ
Em có về theo chập chùng cơn gió
Thổi qua chiều lạnh buốt một câu thơ

Thổi qua chiều lạnh suốt cõi hoang vu
Tôi với tôi, một ngày trên mặt đất
Tôi tìm tôi, giữa trăm dòng lưu lạc
Mà tình em như một chốn quay về

Tiếng hát buồn chìm lặng suốt cơn mê
Lòng em cũng chìm trong chiều đông giá
Hay em đã nghìn năm còn xa lạ
Cõi tình tôi vàng úa một mùa đông

Em có nghe gió réo tận vô cùng!
       Lê Văn Trung (Ngói)


EM ĐÃ QUÊN RỒI LỜI HẸN ƯỚC

Lòng bỗng nhớ mùa thu xưa  hẹn ước
Cùng muôn hoa về mở hội trăng rằm
Và em đã một lần không thể đến
Là trọn đời lỗi hẹn với trăm năm

Trăng bữa ấy đã cam đành vội khuyết
Nụ hoa buồn thương nhớ một bàn tay
Mây bữa ấy che hồn tôi hiu hắt
Không người mô về vũ hội hoa này

Trăng bữa ấy chao nghiêng đồi lạnh lẽo
Áo choàng sương thao thiết lụa da nồng
Câu thơ cũ cầm trên tay tàn héo
Nụ buồn xưa rơi xuống giữa hư không

Em bữa ấy không về, quên hẹn cũ
Trăng mùa xưa từ ấy cũng không về
Cây vườn tôi lá vàng thêm mấy độ
Mà không đành rơi xuống giữa cơn mơ

Lòng nhớ mãi vườn xưa xanh như ngọc
Tóc quỳnh hương rối mãi một làn hương
Rồi không thể , rồi quên lời hẹn ước
Em về đâu để lạnh một vầng trăng.
      Lê Văn Trung (Ngói)

EM VÀ CHIM TRỜI

Em ra vườn hót với chim
Tim em nhịp với trái tim đất trời
Chim ơi nhặt hạt tình vui
Hạt trong bạch ngọc hạt ngời minh châu

Lòng em xanh biếc một màu
Là màu xanh thuở ban đầu nguyên xuân
Em ra vườn bay cùng chim
Trên đôi cánh mỏng chở tình mây bay

Chim ơi nhặt hạt tình này
Hạt ba nghìn cõi, hạt ngoài vô biên
Em ra vườn nói cùng chim
Con đường giải thoát ta tìm trong ta

Trái tim đạo pháp sáng lòa
Em và chim giữa bao la nhiệm mầu.
Lê Văn Trung

EM VỀ HÔM ẤY

Em về hôm ấy trời chưa nắng
Lá bắp còn xanh chưa trổ hoa
Lòng chưa thoáng lạnh niềm hoang vắng
Tình tôi chưa thoáng niềm xót xa

Em về hôm ấy lòng như lụa
Áo chưa bay và gió chưa về
Lòng chưa nhuộm chút màu trăng úa
Tình tôi chưa lạc từng bước khuya

Em về hôm ấy đàn chưa chạm
Tơ rung vì nhạc chạm vào nhau
Lòng chưa tưởng tiếc chưa thương nhớ
Tình tôi chưa biết niềm thương đau

Em về hôm ấy Không về nữa
Tôi vẫn tin tình mới bắt đầu
Tôi nhìn bên góc trời hôm ấy
Dẫu hắt hiu còn một vì sao.
Lê Văn Trung

 Em về hôm ấy không về nữa

Là em đi không biết về đâu
Tôi tìm chẳng thấy một vì sao
Hay là sao rụng bên trời bắc
Hay là chìm sâu dòng sông sâu

Là em đi tôi vẫn nghĩ rằng
Biết đâu còn chút nợ tình chăng
Gió rong rủi mãi miền lưu lạc
Một tối về rung rừng lá vàng

Là em đi đâu dễ phụ phàng
Sông xưa đò dọc tiếp đò ngang
Biết đâu lạc lỏng con thuyền nhỏ
Một mái chèo khua dẫu muộn màng

Là em đi chẳng lẽ không về
Hoa nhà tôi nở trắng bên hè
Thoảng mùi hương của màu hoa cũ
Xa mù em có lắng tim nghe.
Lê Văn Trung

EM VỀ MỞ LẠI GIÙM TRANG SÁCH

(Gửi anh Trần Hoài Thư)

Em về mở lại giùm trang sách
Chừng đã nhiều năm ta bỏ quên
Em hong khô lại đôi dòng lệ
Đã ướt từng con chữ muộn phiền.
Em về lật mở từng trang sách
Đọc tiếp giùm ta những chuyện buồn
Chuyện những mảnh đời không lối thoát
Chuyện những dòng sông đã cạn dòng
Em về đọc lại từng trang sách
Ta sợ sau này sẽ lãng quên
Ta sợ mộ đời rêu úa rủ
Ôi hồn tráng sĩ cũng vô danh
Em về chép lại từng trang sách
Chừng đã chôn vùi giữa nhiễu nhương
Nước mắt đừng hoen mờ con chữ
Theo dòng nước mắt khóc quê hương

Có ai ngồi đọc từng trang sách
Cháy sém từ trong lửa hận thù
Chữ mất chữ còn như xương máu
Nhạt nhàu trong ký ức đau thương
Có ai ngồi lật từng trang sách
Chợt thấy tê buồn những ngón tay
Chợt thấy hồn ma trong hồn chữ
Lang thang như một kiếp lưu đày
Về khâu vá lại từng trang sách
Ta ngồi vẽ lại giấc mơ xưa
Đêm đốt nhang trầm ta khấn nguyện
Em về chép lại giùm trang thơ
Ta đã nhiều năm không trở lại
Con đường cố lý vẫn mù xa
Em có về qua ngôi nhà cũ
Hỏi giùm người có nhớ ra ta.
LÊ VĂN TRUNG



No comments:

Nhớ màu hoa cũ

NHỚ MÀU HOA CŨ   Rất lẻ loi một đóa hoa vàng Nở muộn bên đường chiều đang sương Có người chợt nhớ mùa thu trước Hoa cài lên tóc còn ươm h...