Saturday, November 30, 2019

Ta Gửi Gì Vào Giọt Rượu Chiều Nay - Ta Mất Còn gì Năm Mươi Năm – Ta Say Từ Buổi Chìm Trong Mộng - Thà em là như thế - Thơ một dòng trôi

TA GỬI GÌ VÀO GIỌT RƯỢU CHIỀU NAY

Ta ném vội nỗi buồn vào quên lãng
Những đợi chờ, hy vọng sẽ tàn vơi
Và ta sẽ như một loài cây cỏ
Cứ nở hoa khoe sắc hiến dâng đời

Lòng ta sẽ vì thơ mà thắm lại
Yêu nhân gian, yêu cả những phụ phàng
Ta yêu cả những tình đi không trở lại
Yêu em như yêu Chúa, bỏ thiên đàng

Ta sẽ ném nỗi  buồn  không tưởng tiếc
Giọt rượu này trôi suốt cõi vô biên
Ta yêu cả những sinh tồn hủy diệt
Ta yêu em yêu  giấc mộng không thành

Chiều nay ta uống mà không thể
Gửi đến lòng ta ly rượu cay
Đã ném đời ta vào dâu bể
Mà nghe tình em như mây bay.
 Lê Văn Trung (Ngói)


TA MẤT CÒN GÌ NĂM MƯƠI NĂM

Năm mươi năm trở lại
Môi xưa còn ngậm sương
Tình xưa vừa hàm tiếu
Hoa xưa còn thơm hương

Năm mươi năm trở lại
Ta gác kiếm giang hồ
Áo xưa còn lấm bụi
Lòng xưa con thơm tho

Em như dòng giang nguyệt
Chảy suốt một rừng thu
Ta ôm tình lãng khách
Tắm trong dòng thương đau

Nỗi đau như giọt lệ
Nhỏ xuống nẽo hạnh đời
Nỗi đau là chuyện kể
Về tình người hanh hao

Năm mươi năm trở lại
Áo xưa vàng hơn xưa
Đừng son phai phấn nhạt
Mà đau bầm câu thơ.
       Lê Văn Trung


TA SAY TỪ BUỔI CHÌM TRONG MỘNG

Ta say từ buổi chìm trong mộng
Ta khát từ thu vàng ái ân
Ta rót nghìn năm vào vô tận
Ta uống nghìn năm rượu chưa tàn

Hình như rượu chảy vào quên lãng
Ta cũng rơi buồn trong lãng quên
Em có vì tình ta lận đận
Thôi có vì nhau mà muộn phiền

Xin hãy xem như tình hoạn nạn
Xin hãy xem như thuyền bấp bênh
Ta trót căn phần như định mệnh
Ta trót dòng trôi những gập ghềnh

Em vỡ vào ta một cõi buồn
Chảy vào vô tận một dòng sông
Ta trôi theo nỗi buồn vô tận
Ta trôi theo tình em long đong

Ta say từ buổi chìm trong mộng
Ta khát từ trăng đã khuyết rằm
Em có vì ta mà uống cạn
Ly này ta hẹn với trăm năm
Lê Văn Trung (Ngói)


THÀ EM LÀ NHƯ THẾ

Thà như thể tình em là cơn gió
Thổi qua chiều hiu quạnh bến bờ tôi
Cũng ấm nỗi dỡ dang cùng duyên nợ
Cũng gần hơn biền biệt cách xa rồi

Thà em cứ là đôi dòng lệ xót
Qua đời tôi mang nặng nỗi ưu phiền
Tôi sẽ ướp tình em thành rượu ngọt
Cho niềm say ân ái một trời riêng

Thà em cứ là vàng thu áo mỏng
Tỏa bên đời hương sắc buổi thanh xuân
Tôi sẽ về bên phía đời quên lãng
Tìm bóng em rêu nhạt bước chân buồn

Thà cứ khép cửa lòng em im lặng
Tôi nghìn năm tiếng hú dội muôn trùng
Đừng em nhé, đừng nghe chiều biển động
Đừng mở lòng, tôi đắm chiếc thuyền không
Em cứ như một thời em thiếu nữ
Chiều vàng thu ngồi mộng cuối sân trường
Cho tôi thấy một trời xanh biếc cũ
Mắt hoang đường vời vợi những chờ mong.
Lê Văn Trung




Thơ Một Dòng Trôi

tình yêu như một dòng sông có nhiều nhánh rẽ
em rẽ dòng nào tôi cũng một dòng trôi
tôi nhuốm ngọn lửa cô đơn soi ấm cuộc tình người
yêu tha thiết thuở tình đang hàm tiếu
tôi đứng giữa nhân gian như một người bị đóng đinh chuộc tội
tội lỗi này ân huệ Thượng Đế đã riêng ban
tôi gom hết khổ đau làm hạnh phúc linh thiêng
như thuở nói yêu người mà ngọn lửa tình thiêu rụi
trái tim tôi thương tật vỡ thành thơ
trái tim tôi trong suốt như sương mơ
như giọt lệ trên môi người tinh tuyết
xin gom hết những mặn nồng những đắng cay những ngọt bùi ướp thành rượu ngọt
mà rót vào vô tận cõi nhân gian
mà rót vào vạn nhánh rẽ dòng sông
xin thánh hiến cả linh hồn cả trái tim thương tật
tôi thắp lửa soi con đường sự thật
em rẽ dòng nào tôi cũng một dòng trôi
xin hãy vì thơ mà nhỏ lệ ngậm ngùi
dẫu bỏ lại
dẫu quay đi
dẫu ngàn trùng ngăn cách
dẫu trăm năm vạn chuyến tàu chia biệt
em rẽ dòng nào thơ cũng một dòng trôi.
Lê Văn Trung

No comments:

Đường cũ người xưa

  Đường Cũ Người Xưa Con đường cũ còn nguyên từng phiến đá Hàng cây xưa vẫn xanh biếc lá giao mùa Nhưng rồi có một người không trở lại Vẫn m...