Friday, August 25, 2023

Hạc Vàng - Hạnh phúc là hoa của khổ đau - Hẹn về - Hương chiều tháng chạp

 
Hạc Vàng
Chẳng lẽ không bao giờ trở về
Dòng sông buồn kể chuyện em đi
Có một người đầy như ly rượu
Không đành uống cạn không đành say
" Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản "
Chẳng lẽ em như chim hạc vàng
Bay mãi bay hoài trong cõi mộng
Không về thăm lại một bờ sông
Ở đây khói vẫn màu lam nhạt
Rơm rạ làng quê thơm nghĩa tình
Chẳng lẽ không bao giờ trở lại
Nhìn để mà thương nhánh lục bình
Chẳng nhớ gì nhau?
Ừ!
Đành vậy!
Làm sao quên bến cũ bờ xưa
Nơi đã trăm lần em đứng đợi
Thấp thoáng bên sông một bóng đò.
2022

HẠNH PHÚC LÀ HOA CỦA KHỔ ĐAU
Cho tôi trở lại vườn thơ cũ
Hái một chùm bông khế tím chiều
Để nhớ ngày xưa bông khế rụng
Áo người tím cả giấc chiêm bao
Cho tôi trở lại thời thơ dại
Đêm buồn ngồi đếm những vì sao
Đếm mãi mà không tìm ra được
Vì sao định mệnh ở phương nào
Năm mươi năm xa một dòng sông
Con nước tình duyên chảy ngược dòng
Kẻ đứng bên bờ trông vòi vỏi
Lạc nhau từ giấc mộng tương phúng
Cho tôi trở lại
Dù không thể
Rủ sạch nguồn cơn nỗi bể dâu
Lòng tôi tím với màu hoa khế
Hạnh phúc là hoa của khổ đau.
Văn
Trung

HẸN VỀ
Hẹn về vun lại vồng hoa cũ
Chăm mấy giò lan mấy khóm hồng
Hoa ơi mở hết lòng nhung lụa
Gọi thức tình thâm chừng lãng quên
 
Chép tiếp bài thơ còn dang dở
Đã úa vàng trong nỗi đợi chờ
Chờ nắng đầu xuân mưa cuối hạ
Lòng hoài mơ tiếp những cơn mơ
 
Tiếng còi tàu hụ ngoài ga vắng
Như người về gọi giữa khuya sương
Những tưởng chưa quên lời ước hẹn
Năm mươi năm đốt đuốc soi đường
 
Hẹn về nhóm lửa đêm đông quạnh
Rót rượu vào thơ sưởi chút tình
Mai rồi xa hút phương trời lạ
Cũng ấm lòng nhau những nhớ quên.
Lê Văn Trung
10. 07. 24

HƯƠNG CHIỀU THÁNG CHẠP
Lòng đã ươm đầy mây tháng Chạp
Mây ơi trắng quá mấy phương chiều
Có người ngồi vẽ câu thơ mới
Mà sắc màu Xuân tưởng chớm phai
 
Tình ai vội vã thay xiêm áo
Bỏ lại bên chiều một thoáng hương
Bỏ lại một người nơi quán vắng
Uống hương như uống rượu hoang đường
 
Tình đã vàng bay những cánh mai
Màu thơ người vẽ dáng mai gầy
Có người nhặt vội dăm ba cánh
Úp vùi men mật một đêm say.
Lê Văn Trung
02. 2024


Thursday, August 3, 2023

Bình thơ: LÊ VĂN TRUNG - " THƠM THO NHƯ NẮNG VƯỜN XANH CŨ" - Công Nguyễn

 

LÊ VĂN TRUNG - " THƠM THO NHƯ NẮNG VƯỜN XANH CŨ"

Tôi gặp thơ Lê Văn Trung khi lang thang trên "cõi phây", rồi có vài lần "còm" khi đọc thơ của anh. Một ngày đẹp trời nọ, tôi nhận được tập "Dạ khúc" anh gửi tặng. Vui mừng khôn xiết. Xin gửi tới anh Lê Văn Trung vô vàn những cảm ơn! Học cách nói của ai đó về Bùi Giáng, có thể nói: toàn bộ thơ Lê Văn Trung là một bài thơ - một " cõi mộng vô biên"(tên một bài thơ của LVT) - " thơm tho như nắng vườn xanh cũ"( câu thơ của LVT trong bài Áo trắng). Cõi thơ ấy của Lê Văn Trung vô cùng trong suốt, đẹp trong sự trong suốt. Thơ Lê Văn Trung trong "Dạ khúc", nhiều bài hay, không có bài dở. Đọc anh, làm ta nhớ Hoài Khanh, Trần Dạ Từ...vì cõi thơ các anh chung âm hưởng của một thời đại - " thuở làm thơ yêu em". Các anh được tự do mà trong sáng. Thuở đó của thơ Miền Nam trước 1975 không bao giờ trở lại! Nhưng hồn thơ Lê Văn Trung rất riêng. Riêng như thế nào? Phải chờ ở một công trình nghiên cứu công phu. Đọc thơ Lê Văn Trung, chắc có bạn sẽ chê là cách viết cũ. Nhưng vẫn như muôn thuở: thơ không cần phân biệt cũ, mới, hay là được. Với tôi, thơ Lê Văn Trung thật hay.

CÔNG NGUYỄN

Nhớ màu hoa cũ

NHỚ MÀU HOA CŨ   Rất lẻ loi một đóa hoa vàng Nở muộn bên đường chiều đang sương Có người chợt nhớ mùa thu trước Hoa cài lên tóc còn ươm h...