Monday, April 3, 2023

Lá vàng - Lạc giữa thiên tai - Lời xin - Lời xin 2 - Lòng cứ ngỡ như là

 

LÁ VÀNG
 
Hình như có chiếc lá vàng
Vừa rơi rất nhẹ theo làn sương phai
Tôi nghe lá nói lời này
Rằng thiên thu đã hẹn ngày trùng lai
Hình như có nỗi tình hoài
Có lời u ẩn buồn lay lắt buồn
Có gì đó rất mênh mông
Chìm trong từng nhịp lá bâng khuâng vàng
Hình như từ buổi thu tàn
Từ trăng thu khuyết, từ hoàng hôn phai
Tôi cầm chiếc lá trên tay
Thấy trong màu lá chảy đầy lệ xưa
Lê Văn Trung

LẠC GIỮA THIÊN TAI
Phân Vân giữa ngã ba đường
Ta phương trời cũ - Người phương trời nào
Hỏi đất thấp - hỏi trời cao
Tìm đâu bãi biển nương dâu - bạc đầu
Tìm đâu? Mộng dữ? Chiêm bao?
Trăm năm trắng xóa niềm đau cõi người
Sống là một cuộc rong chơi
Vòng vây sinh tử nửa vơi nửa đầy
Để rồi lạc giữa thiên tai
Tìm đâu? Biển rộng? Sông dài? Tìm đâu?
Mình ta sóng vỗ chân cầu
Ngàn năm nước chảy một màu lãng quên.
Văn Trung
15. 04. 24

LỜI XIN
Cho tôi xanh với mây trời
Xanh như từ thuở áo người còn xanh
Cho tôi những giọt sương lành
Long lanh như thuở nụ tình đơm hương
Cho tôi say với rượu nồng
Như lòng Xuân nữ say cùng men Xuân
Đi cùng tôi đến vô cùng
Cho tôi trọn nghĩa thủy chung với đời
Lê Văn Trung 

LỜI XIN 2
Cho tôi dù chỉ một lần
Hôn lên mặt đất mùa xuân cuối cùng
Mai kia về với hư không
Còn thơm hương mật cõi trần gian em.
Văn Trung

Lòng Cứ Ngỡ Như Là…
Đã quên hết mà không đành quên được
Một con đường thuở áo trắng sương bay
Ta như kẻ qua sông, lòng ngoái lại
Thuyền ai neo mòn mỏi bến sông Hoài
 
Đã quên hết mà không đành quên được
Khu vườn xưa hoa nở những đêm rằm
Ta như kẻ say mùi hương dạ nguyệt
Có ai ngờ say suốt cuộc trăm năm
 
Đã ra đi, cũng đành là đi biệt
Tưởng tiếc chi mong một buổi quay về
Đời chẳng giang hồ mà lòng như lữ khách
Cứ ngỡ là đã mất một trời quê
Lê Văn Trung
Tháng 3.2025


No comments:

Đường cũ người xưa

  Đường Cũ Người Xưa Con đường cũ còn nguyên từng phiến đá Hàng cây xưa vẫn xanh biếc lá giao mùa Nhưng rồi có một người không trở lại Vẫn m...