Sunday, February 6, 2022

Viên Hướng 2

KHÁNH NHẬT SƯ PHỤ 2022

Ngày đổ bóng, năm về thêm tuổi Hạc

Giữa trần đời nghiêng vạt nắng chân như

Từng đóa Huyền theo nhịp bước buông thư

Nguồn vi diệu càn khôn ngời nhiên tịch!

 

Mỗi cuộc lữ tờ Kinh Không tĩnh mịch

Giũ mộng rồi cảnh nghịch hóa bồng phiêu

Chốn bụi hồng trang bối diệp tiêu diêu

Người thắp lửa cung chiều phơi ánh nguyệt.

Viên Hướng

KHÁNH NHẬT SƯ PHỤ 2022

Mỗi độ năm về, bốn tháng hai

Khắp phương tứ chúng hướng bên Thầy

Tri ân tuệ đức, Minh Sư hạnh

Đáp đủ tâm thiền, pháp Như Lai

 

Thực tại đang là, luôn thức tỉnh

Sát na vĩnh cửu, mãi tinh khai

Mừng Thầy khánh nhật an vui khỏe

Vạn đóa Huyền Vi hương Pháp bay

(Như Tuệ)

 

Vạn đóa Huyền Vi hương Pháp bay

Triều âm theo gió vượt sông dài

Người đi hóa giải nghìn tương ngộ

Sương hạnh đăng trình kiếp lá lay

 

Bỉ ngạn nghiêng đời vang mặc khải

Càn khôn ngời lộng sát na này

Gầy hao tuổi Hạc từng năm chuyển

Vô ngã Minh hằng giữa nắng mai!

(Viên Hướng)


Vô ngã Minh hằng giữa nắng mai

Bảy chín xuân qua vẫn miệt mài

Giúp người giác ngộ trên sự thật

Giải thoát huyễn hư giấc mộng dài


Từ độ xuân đầu mới sơ khai

Hiện tiền thực tại đã thoát thai

Thầy cười! Nhìn Pháp qua như thị

Sinh nhật Sư Ông! Rộ hiên ngoài...

(Liễu Ngộ)




KHÁNH NHẬT SƯ PHỤ 2022


Kính tặng Thiền Sư

 

Thiền lữ phiêu du cõi thế gian

Người đi tâm tịnh giữa ba ngàn

Núi lỡ non mòn khai liễu ngộ

Mây trôi bèo giạt ẩn huyền trang

 

Minh giác giọt hoàn nguyên tỏa rộ

Lòng từ chuyển vạn nẻo thênh thang

Ai hay từ độ sen vừa nở

Người trở về soi ánh đạo vàng!

(Lê Văn Trung)

 

Người trở về soi ánh đạo vàng!

Thênh thang cuộc lữ giữa ba ngàn

Gieo duyên bốn chúng, khai thiền lý.

Giảng pháp mười phương, mở tịnh trang


Độ chúng truyền đăng ân tợ hải

Xây chùa dựng tháp đức như san

Hoàn toàn phục vụ, tâm dâng hiến

Thuận pháp tùy duyên, độ thế gian

(Như Tuệ)


Thuận pháp tùy duyên, độ thế gian

Từ quang tĩnh tại vượt mây ngàn

Vầng dương còn ngủ ngoài hiên lặng

Có Người nhặt nắng tịnh huyền trang        

 

Dầu dãi mưa sương nhòa cát bụi

Khai chùa vai gánh vạn trùng nan

Đệ huynh ngập chén trà tri ngộ

Cuộc lữ lồng trăng – Ánh Nguyệt Vàng!

(Viên Hướng)



KHÁNH NHẬT SP 2022


Nhớ người nhưng vẫn phải ở xa

Sáng sớm đầu xuân pha chén trà

Hướng về cố quận, dâng Thầy trước

Khổ đế còn vương…mắt lệ nhòa

 

Mong Người Pháp thể mãi an yên

Khai thị chúng con, Tuệ Tâm thiền

Tăng Ni đại chúng ngôi chùa Tổ

Mừng Thầy sinh nhật…Ấm đoàn viên

(Liễu Ngộ)


Mừng Thầy sinh nhật…ấm đoàn viên

Con vẫn Nguồn Xưa khúc nguyệt thiền

Hướng về nơi ấy Ân muôn một

Đảnh lễ Người trong cõi lặng yên!


Tiêu sái quanh Người tâm vọng ngưỡng

Thuyền Từ vi diệu biển Minh nguyên

Thầy ơi xa ngái trời phương ngoại

Người mãi trong con! Pháp vẹn tuyền!

(Viên Hướng)


Người mãi trong con! Pháp vẹn tuyền!

Nụ cười vi tiếu ánh hồn nhiên.

Bao dung nhẫn nại, thương sanh chúng

Hỷ xả từ bi, sáng nẻo thiền.


Gióng tiếng chuông ngàn vang cõi tịch

Mở toang cánh cổng cửa Uyên Nguyên

Sen lòng vạn đóa hương thơm ngát

Nguyện cúng dường ân đức vô biên.
(Như Tuệ)


Trái Tim
 Xin em giữ trái tim tôi ở lại
Cõi trần gian cho vẹn nghĩa trăm năm
Yêu nhau đi như thuở nguyệt đang rằm
Cho bất tuyệt cuộn dâng dòng tinh huyết
Cho rực rỡ một rừng hoa diễm tuyệt
Cho hương người mê hoặc cả thần tiên
Trái tim là mầu nhiệm của vô biên.
26.11.21 Lê văn Trung
 
Thơ cuộn gió tự mùa xưa thổi lại
Thực hư về đọng tiềm thức xa xăm
Cuộc trăm năm lồng trăng nước đêm rằm
Không lộ hiện giọt sương – dòng tinh huyết
Ôi lòng đất mênh mông trời diễm tuyệt
Nhập đường trần thả sợi nguyệt như nhiên
Từng ván cờ ẩn mầu nhiệm vô biên
(Viên Hướng cảm tác)
 
Ai chạm bóng ngàn xưa giờ ngoảnh lại
Nhật nguyệt chiều rong cuộc lữ trăm năm
Hàng thông treo ánh nguyệt giữa đêm rằm
Theo gió thoảng thiêng liêng dòng tinh huyết
Tự lòng đất miên man trời diễm tuyệt
Cưu mang đời giọt thánh khiết như nhiên
Ôi núi rừng hòa nhịp điệu vô biên!
(Viên Hướng cảm tác)


KHÁNH NHẬT SƯ PHỤ 2023
Bài 1:
Trong dòng chảy muôn đời soi ánh nguyệt

Giữa đất trời ngời tự thể trang kinh
Bước thăng trầm Người tiêu sái Viên Minh
Ôi vằng vặc màu nguyên sơ pháp!

Ai nặng gót ôm thời gian tứ trụ
Cuộc bể dâu mây tán tụ trần hồng
Người trở về xuyên nguồn cội mênh mông
Phơi liễu ngạn Bửu Long nằm chân tịnh!

Bài 2:
Mây thênh thang quyện đỉnh trời phiêu lãng
Mỗi cuộc cờ theo gió lộng tình ca
Nguyệt lung linh nhiên tịnh cõi thiên hà
Viên vô ngã giữa ta bà Minh rạng

Con sóng xô ẩn nguyên xuân liễu ngạn
Dòng sông trôi mang vũ trụ chân hồng
Người trở về phơi phới, vỡ thời - không
Như trật tự vĩnh hằng trong vạn hữu.









Friday, February 4, 2022

Câu thơ để lại - Chiều buông - Chim khách - Có thể - Còn lại câu thơ - Cuối con đường mù sương

 CÂU THƠ ĐỂ LẠI
Người về thì để lại đây
Câu thơ tôi viết tự ngày còn xanh
Mang đi đâu cho tội tình
Bỏ rơi bỏ rớt vòng quanh kiếp người
Thà còn đây Thơ và Tôi
Với đêm sâu thẳm với trời mù sương
Câu thơ ngày ấy nồng hương
Tôi ươm cho nở nụ hồng chờ xuân.
Lê Văn Trung

CHIỀU BUÔNG
Rồi khi nắng nhạt cuối chiều
Ta ngồi nghe tiếng tịch liêu rụng vàng
Rừng xa gió gọi mây ngàn
Về đâu cánh nhạn nhẹ nhàng trong sương
 
Ta ngồi nghe tiếng chiều buông
Thả rơi rất nhẹ nỗi buồn nhân gian.
Lê Văn Trung

CHIM KHÁCH
Người đã không về
thì đành vậy
Hình như chim khách báo tin nhầm
Cánh cổng đợi chờ
không ai khép
Rêu bám xanh màu của lãng quên
Người đã không về
câu hò hẹn
Là chuyện thuyền quên những bến sông
Là chuyện bèo mây quên dòng nước
Trôi để mà trôi, chẳng bận lòng
Người đã không về
lời ai hát
Cây khế buồn nghe tím cả chiều
Có lẽ mai này hoa tím rụng
Hương còn nhuộm tím cả chiêm bao
Người đã không về
khu vườn cũ
Có một vầng trăng mãi khuyết rằm
Có con chim khách ngang đầu ngõ
Không hiểu vì đâu cứ báo nhầm.
Lê Văn Trung

THỂ
Có thể một ngày trong cuộc sống
Ta quên đâu đó một con người
Kẻ đã cùng ta nuôi hy vọng
Trọn đời bước tiếp cuộc rong chơi
 
Có thể đôi lần ta chợt thấy
Đã nhớ ra điều ta cố quên
Những vết thương xưa chưa liền sẹo
Trái trời trở gió lại rung lên
 
Có thể đôi khi ta dừng lại
Trước một hoàng hôn đã tím chiều
Thầm hỏi ta về hay mãi mãi
Bao dòng trong đục cuốn ta theo?
Văn Trung
19.04.24

Còn Lại Câu Thơ
Câu thơ viết đã mười năm
Bỏ quên trong cõi mù tăm kiếp người
Dọc đường cát bụi rong chơi
Nhặt câu thơ cũ nhớ lời hẹn xưa
Hẹn dòng sông
Hẹn con đò
Với bông lau trắng ven bờ sóng reo
Hẹn cùng biếc cỏ xanh dâu
Thuyền ai bến đậu giang đầu chờ ai
Hẹn với gió
Hẹn cùng mây
Chắp đôi cánh mỏng mà say giang hồ
Mười năm còn lại câu thơ
Ngỡ như nguyên vẹn giấc mơ ban đầu.
Lê Văn Trung
(Mùng Bốn Tết Nhâm Dần)

CUỐI CON ĐƯỜNG MÙ SƯƠNG
 
Dù không thể nói lời chia tay sau cùng
Cuối con đường mù sương bóng người đã khuất
Như chưa bao giờ trên mặt đất này
Đã một lần người băng qua sa mạc hoang vắng đời tôi Người đến từ những cơn mơ
Bằng những câu thơ tôi vẽ vào những tàn phai của màu mây ảo diệu
Tôi vẽ vào bóng tôi nhập nhòa trong sắc chiều vời vợi Người đến từ những cơn mơ
Bằng những mong manh đêm dạ hương khu vườn xưa những mùa trăng mười sáu
Đêm dạ hương tôi về nụ quỳnh run run vòng tay tội lỗi Đêm dạ hương tôi về xỏa tình lên tóc rối
Mà niềm đau như một vết thương buồn
Tôi chìm giữa tình người hạnh- phúc - bi - thương
Dù không thể nói lời chia tay sau cùng
Sân ga đời tôi không một bóng con tàu
(Đã vĩnh viễn những con tàu đi không bao giờ trở lại)
Như chiều nay cuối con đường mù sương
Một dòng sông băng im lìm trôi mãi
Mang theo người mang theo cả giấc mơ tôi. 
Lê Văn Trung

Nhớ màu hoa cũ

NHỚ MÀU HOA CŨ   Rất lẻ loi một đóa hoa vàng Nở muộn bên đường chiều đang sương Có người chợt nhớ mùa thu trước Hoa cài lên tóc còn ươm h...