TÔI VÀ BÓNG
Tôi gọi tôi về cho có bạn
Tôi gọi tôi về cho có đôi
Có tôi và bóng tôi ngồi uống
Uống rượu hay tôi uống lệ người
Tôi gọi tôi về cho có đôi
Có tôi và bóng tôi ngồi uống
Uống rượu hay tôi uống lệ người
Tôi rót mời tôi. Nào! Uống cạn!
Tôi rót mời bóng. Nào! Uống say!
Chiều. Tôi và bóng tôi chếnh choáng
Tôi cầm tay tôi. Ôi! Bàn tay!
Tôi rót mời bóng. Nào! Uống say!
Chiều. Tôi và bóng tôi chếnh choáng
Tôi cầm tay tôi. Ôi! Bàn tay!
Tôi xòe bàn tay tính tuổi mình
Đếm từng nỗi nhớ với niềm quên
Xưa người áo lụa qua sông rộng
Xưa có tôi, trên bến, một mình
Đếm từng nỗi nhớ với niềm quên
Xưa người áo lụa qua sông rộng
Xưa có tôi, trên bến, một mình
Tôi gọi tên tôi hay bóng gọi
Tôi gọi tên người hay gió lay
Hay là tiếng khóc chìm trong gió
Hay là tôi và bóng đang say!
Tôi gọi tên người hay gió lay
Hay là tiếng khóc chìm trong gió
Hay là tôi và bóng đang say!
Hay chỉ là cơn mộng ảo huyền
Chén nào tài tử? Chén giai nhân?
Tôi gọi tôi về cho có bạn
Tôi thấy tôi và bóng xa dần.
Chén nào tài tử? Chén giai nhân?
Tôi gọi tôi về cho có bạn
Tôi thấy tôi và bóng xa dần.
Lê Văn Trung
My Soul and my shadow
I call upon myself for the companionship
I call upon myself for the partnership
Here, myself, my shadow together
Drinking wine or drowning in tearful water
I pour one for myself. Now! Let’s drink!
I pour one for my soul. Hey! Let’s get drunk!
It’s late. My soul and I are spinning out of hand.
My hand reaching out for the other. Oh! My own hand!
I opened up my hand and counted the fingers
Decades of memories, years of the forgotten past
The past…when someone in fine silk crossing the river further and further
The past….then there I was, alone, left on this side of the bank to ponder
Did I call out my name or my soul was singing?
Did I call your name or the sound of the wind hustling?
May be it was just a cry in the gust diminishing
May be it was just my soul and I deliriously dancing !
It could all just be a wild dream so divine
A glass for the gentleman? A glass for the lady so fine?
I call upon myself and saw a soul in reflection
And the gradual detachment: myself from the apparition.
TMai 13/11/20.
I call upon myself for the companionship
I call upon myself for the partnership
Here, myself, my shadow together
Drinking wine or drowning in tearful water
I pour one for myself. Now! Let’s drink!
I pour one for my soul. Hey! Let’s get drunk!
It’s late. My soul and I are spinning out of hand.
My hand reaching out for the other. Oh! My own hand!
I opened up my hand and counted the fingers
Decades of memories, years of the forgotten past
The past…when someone in fine silk crossing the river further and further
The past….then there I was, alone, left on this side of the bank to ponder
Did I call out my name or my soul was singing?
Did I call your name or the sound of the wind hustling?
May be it was just a cry in the gust diminishing
May be it was just my soul and I deliriously dancing !
It could all just be a wild dream so divine
A glass for the gentleman? A glass for the lady so fine?
I call upon myself and saw a soul in reflection
And the gradual detachment: myself from the apparition.
TMai 13/11/20.
TÔI ĐANG LẮNG NGHE CƠN GIÓ CÔ ĐƠN THỔI QUA ĐỜI MÌNH
Tôi đang lắng nghe cơn gió cô đơn thổi qua đời mình
Thổi qua số phận của mỗi chúng ta
Thổi qua miền hủy diệt
Thổi qua số phận của mỗi chúng ta
Thổi qua miền hủy diệt
Tôi đang lắng nghe cơn gió cô đơn thổi qua đời em
Thổi qua miền ký ức lạnh lẽo sương mù
Thổi qua nỗi đắng cay bầm tím trái tim ngục tù
Thổi qua miền ký ức lạnh lẽo sương mù
Thổi qua nỗi đắng cay bầm tím trái tim ngục tù
Tôi đang lắng nghe cơn gió cô đơn thổi qua đời mình
Và tôi đã yêu em
Tôi đã yêu em
Tôi đã yêu em
Và tôi đã yêu em
Tôi đã yêu em
Tôi đã yêu em
Cơn gió cô đơn vẫn thổi qua đời tôi hiu hắt
Thổi qua bờ bãi hoang vu những mãnh đời đã mất
Và tôi đã yêu em yêu em yêu em
Suốt một chiều cô độc
Suốt một ngày cô độc
Là những chiều là những ngày là những tháng những năm
Thổi qua bờ bãi hoang vu những mãnh đời đã mất
Và tôi đã yêu em yêu em yêu em
Suốt một chiều cô độc
Suốt một ngày cô độc
Là những chiều là những ngày là những tháng những năm
Ôi cơn gió cô đơn thổi qua đời tôi thổi qua đời em thổi qua kiếp người lạc lõng bơ vơ
Tôi sẽ gửi lại cho nhân loại một bài thơ
Tôi chưa hề viết ra
Đó là tiếng thở dài
Tiếng thở dài của cơn gió cô đơn thổi qua đời người phiền muộn.
Lê Văn Trung
I AM FEELING THE
LONELY BREEZE PASSING THROUGH
I am hearing the lonely breeze passing through my life
Passing through the many different paths
Passing through regions of destruction
I am listening to the lonely breeze that passing through your life
Passing through foggy places of cold memories
Passing through bitter times that left the heart in bruise confinement
I am listening to the lonely breeze that passing through my life
I have fallen in love with you
I have loved you
I loved you
That lonely breeze continues passing through my desolate life
Passing through deserted plains, where the pieces of life have evaporated
And I have loved you, loving you, loved you
That one entire afternoon solitary
That one entire day in solitude
Then all the afternoons of all the days of all the months of all those years
Oh that lonely breeze passing through my life and your life and the human life in displacement and desolation
I will leave behind a poem for the beings
Words that I have never penned
The writings will be in the long sigh
The long sigh of the lonely breeze that passed through a human being in misery.
Adapted translation by TMai 6/21.
Passing through the many different paths
Passing through regions of destruction
I am listening to the lonely breeze that passing through your life
Passing through foggy places of cold memories
Passing through bitter times that left the heart in bruise confinement
I am listening to the lonely breeze that passing through my life
I have fallen in love with you
I have loved you
I loved you
That lonely breeze continues passing through my desolate life
Passing through deserted plains, where the pieces of life have evaporated
And I have loved you, loving you, loved you
That one entire afternoon solitary
That one entire day in solitude
Then all the afternoons of all the days of all the months of all those years
Oh that lonely breeze passing through my life and your life and the human life in displacement and desolation
I will leave behind a poem for the beings
Words that I have never penned
The writings will be in the long sigh
The long sigh of the lonely breeze that passed through a human being in misery.
Adapted translation by TMai 6/21.
No comments:
Post a Comment