SẮC HƯƠNG RỪNG
Hoa vẫn nở bên bờ khe bờ suối
Con cua bò, con cá lội bình yên
Này cô gái chờ ai mà đứng đợi
Đôi mắt tròn sáng một góc trời riêng
Đôi môi đỏ đã thầm thì mở hé
Gió muôn chiều hương tóc chảy theo sương
Hình như lá cũng buông lời thỏ thẻ
Cô là hoa hay là mộng của thiên đường
Hương theo gió, hương nghìn phương vi diệu
Ướp cho nồng da thịt buổi nguyên xuân
Em tỏa ngát đôi nụ hồng hàm tiếu
Cho đất trời cũng rạo rực nguồn cơn
Tôi chợt hiểu vì đâu lòng tôi đã
Bỗng sửng sờ giữa bát ngát hương xanh
Tôi chợt hiểu vì đâu lòng hối hả
Chạy quanh đồi tôi hối hả vòng quanh
Để từ đó với trăm khe nghìn suối
Tôi ngược dòng lội suốt giấc mơ tôi
Tôi ngược dòng tìm lại thoáng đời vui
Núi rừng ơi còn đó dáng em ngồi
Lê văn Trung
Blao 1968
Hoa vẫn nở bên bờ khe bờ suối
Con cua bò, con cá lội bình yên
Này cô gái chờ ai mà đứng đợi
Đôi mắt tròn sáng một góc trời riêng
Đôi môi đỏ đã thầm thì mở hé
Gió muôn chiều hương tóc chảy theo sương
Hình như lá cũng buông lời thỏ thẻ
Cô là hoa hay là mộng của thiên đường
Hương theo gió, hương nghìn phương vi diệu
Ướp cho nồng da thịt buổi nguyên xuân
Em tỏa ngát đôi nụ hồng hàm tiếu
Cho đất trời cũng rạo rực nguồn cơn
Tôi chợt hiểu vì đâu lòng tôi đã
Bỗng sửng sờ giữa bát ngát hương xanh
Tôi chợt hiểu vì đâu lòng hối hả
Chạy quanh đồi tôi hối hả vòng quanh
Để từ đó với trăm khe nghìn suối
Tôi ngược dòng lội suốt giấc mơ tôi
Tôi ngược dòng tìm lại thoáng đời vui
Núi rừng ơi còn đó dáng em ngồi
Lê văn Trung
Blao 1968
SÀI GÒN ƠI! ĐỨNG LÊN!
Đường phố có giăng dây
Lòng người xin rộng mở
Và nối triệu vòng tay
Chuyền nhau từng nhịp thở
Đừng quá đổi im lìm
Đằng sau khung cửa nhỏ
Đừng quá đổi lặng chìm
Khi ngoài trời mưa đổ
Đường phố vẫn lên đèn
Chia nhau nguồn ánh sáng
Này mắt chị môi em
Vẫn ngời ngời hy vọng
Đường phố dẫu giăng dây
Lòng Sài Gòn vẫn mở
Cho hằng triệu trái tim
Chuyền nhau chung nhịp thở
Sài Gòn ơi đứng lên
Sài Gòn đang đứng lên.
Lê Văn Trung
Lòng người xin rộng mở
Và nối triệu vòng tay
Chuyền nhau từng nhịp thở
Đừng quá đổi im lìm
Đằng sau khung cửa nhỏ
Đừng quá đổi lặng chìm
Khi ngoài trời mưa đổ
Đường phố vẫn lên đèn
Chia nhau nguồn ánh sáng
Này mắt chị môi em
Vẫn ngời ngời hy vọng
Đường phố dẫu giăng dây
Lòng Sài Gòn vẫn mở
Cho hằng triệu trái tim
Chuyền nhau chung nhịp thở
Sài Gòn ơi đứng lên
Sài Gòn đang đứng lên.
Lê Văn Trung
SAO ĐÀNH QUÊN HẾT CUỘC TÌNH DUYÊN
Ta
rót ta vào trong cốc rượu
Thấy đời nghiêng ngã cuộc tình em
Ta rót hồn ta buồn lệ ứa
Ai rót vào lòng em nhớ quên?
Đập
vỡ ly không rượu vỡ tràn
Đập vỡ sầu xưa sầu chưa tan
Ta nghiêng bầu rượu, lòng chưa cạn
Ta nghiêng tình vơi, tình chưa vàng
Sao
đành bỏ ta! Này rắn dữ
Ta ăn trái cấm tình thương đau
Sao đành bỏ ta! Thần cám dỗ
Sao không cùng ta cạn cuộc sầu
Ta
rót ta tràn ly ngàn năm
Ta rót đời ta buồn căm căm
Hỡi ta rượu chảy tàn cơn mộng
Ta rót về đâu giọt lệ bầm
Sao
đành bỏ đi, sao đành quên
Sao đành quên hết cuộc tình duyên
Ôi rượu đời ta như lửa cháy
Ta rót về đâu? Em! Hỡi em!
Thấy đời nghiêng ngã cuộc tình em
Ta rót hồn ta buồn lệ ứa
Ai rót vào lòng em nhớ quên?
Đập vỡ sầu xưa sầu chưa tan
Ta nghiêng bầu rượu, lòng chưa cạn
Ta nghiêng tình vơi, tình chưa vàng
Ta ăn trái cấm tình thương đau
Sao đành bỏ ta! Thần cám dỗ
Sao không cùng ta cạn cuộc sầu
Ta rót đời ta buồn căm căm
Hỡi ta rượu chảy tàn cơn mộng
Ta rót về đâu giọt lệ bầm
Sao đành quên hết cuộc tình duyên
Ôi rượu đời ta như lửa cháy
Ta rót về đâu? Em! Hỡi em!
Lê Văn Trung
Chú
thích:
Bài này ban đầu có tựa đề là QUÊN ĐI. Nhạc sĩ Thu Nguyễn và Nguyễn Dương Quang đã soạn thành ca khúc
Bài này ban đầu có tựa đề là QUÊN ĐI. Nhạc sĩ Thu Nguyễn và Nguyễn Dương Quang đã soạn thành ca khúc
SINH NHẬT
Sinh ra đời là nối
cuộc rong chơi
Là tiếp tục bao dặm đường dang dỡ
Trần gian ơi còn phù du trắc trở
Ta còn về rộ nở đóa từ tâm
Còn luân hồi nên còn chạm trăm năm
Ta sinh ra để biết màu dâu bể
Ta sinh ra để biết mình không thể
Mãi kiếm tìm mộng ảo giữa bao la
Sinh ra đời để nhìn rõ cái ta
Còn khép mở đi về trong vô vọng
Chưa chạm vô cùng nên còn chiếc bóng
Của kiếp người giữa bồi lở tàn phai.
Lê Văn Trung
SINH
NHẬT
Hôm nay ngày sinh nhật
tôi
Vì nhau xin thắp nụ
cười lên mội
Giấu cho kín nỗi ngậm
ngùi
Mà đi cho trọn quãng
đời chông chênh.
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment