
Người chẳng mùa thu mà rừng tôi vàng úa
Người chẳng mù sương mà rừng tôi lạnh đầy
Người chẳng hoàng hôn mà chập chùng nỗi nhớ
Sao người không cầm giọt nắng trên tay
Tôi
Giọt nắng phương Nam nhớ áo lụa vàng phai
Giọt nắng phương Nam nhớ áo lụa vàng phai
Người chẳng giăng mưa
Không mịt mù gió
Mà suối rừng tôi nằm nghe lá đổ
Người chẳng là sông mà bờ tôi sóng vỗ
Người không là sóng mà thơ tôi bập bềnh
Không mịt mù gió
Mà suối rừng tôi nằm nghe lá đổ
Người chẳng là sông mà bờ tôi sóng vỗ
Người không là sóng mà thơ tôi bập bềnh
Người không về đâu!
Người chẳng về đâu!
Tôi sân ga nghìn năm nằm đợi một con tàu
Người không về đâu!
Tiếng còi hú xé lòng đêm hun hút
Người không về đâu!
Bóng con tàu là giấc mơ hiu hắt
Chạy suốt cõi vô cùng, chạy suốt cuộc tình không.
Người chẳng về đâu!
Tôi sân ga nghìn năm nằm đợi một con tàu
Người không về đâu!
Tiếng còi hú xé lòng đêm hun hút
Người không về đâu!
Bóng con tàu là giấc mơ hiu hắt
Chạy suốt cõi vô cùng, chạy suốt cuộc tình không.
Lê Văn Trung
GIẤC MƠ

Anh thức dậy lúc trời chưa kịp sáng
Và ánh trăng thượng huyền đã nằm ngủ trong mây
Anh bước vào vườn đêm như kẻ mộng du đi mãi trong giấc mơ dài
Giấc mơ về tự do của gió
Giấc mơ về lãng du của mây
Giấc mơ về khát vọng vô cùng của những dòng sông nghìn năm chảy hoài ra biển lớn
Anh bước vào vườn đêm như kẻ mộng du đi mãi trong giấc mơ dài
Giấc mơ về tự do của gió
Giấc mơ về lãng du của mây
Giấc mơ về khát vọng vô cùng của những dòng sông nghìn năm chảy hoài ra biển lớn

Giấc mơ về những con đường mở vào vô tận
Giấc mơ về những lâu đài có trái tim tình yêu vĩ đại
Của em
Giấc mơ về vòng tay ôm cả bầu trời xanh như màu áo người yêu dấu

Giấc mơ về đường chân trời anh đi hoài không tới
Để còn nuôi những hoài bão mặt trời
Giấc mơ về những vì sao rực sáng như đôi mắt rạng ngời
Ngày em đến hiến dâng linh hồn em thanh khiết
Giấc mơ về những loài hoa nở vào bất diệt
Nở vào cõi vô cùng thánh hiển lòng em

Anh thức giấc mặt trời chưa thức dậy
Anh đi tìm gì trong ánh sáng đục mù sương
Không phải niềm đau không phải nỗi buồn
Không suối hân hoan không nguồn hạnh phúc
Anh mộng du qua chưa hết giấc mơ anh
Để biết điều gì ở cuối ngày sau hết
Để biết ai đợi chờ anh bên bờ sông sinh diệt
Anh đi tìm gì trong ánh sáng đục mù sương
Không phải niềm đau không phải nỗi buồn
Không suối hân hoan không nguồn hạnh phúc
Anh mộng du qua chưa hết giấc mơ anh
Để biết điều gì ở cuối ngày sau hết
Để biết ai đợi chờ anh bên bờ sông sinh diệt

Và
Anh chỉ mơ thôi
Giấc mơ là những điều kỳ diệu anh chưa hề theo kịp
Anh chỉ mơ thôi
Giấc mơ là những điều kỳ diệu anh chưa hề theo kịp
Chỉ là mơ thôi
Sao lòng anh tha thiết
Em có đứng chờ anh ở cuối giấc mơ này?
Sao lòng anh tha thiết
Em có đứng chờ anh ở cuối giấc mơ này?

Lê Văn Trung
29.12.2019
29.12.2019
GIẤC
MƠ TRỞ VỀ

Hình như cả đất cùng trời
Rừng xanh đồi cỏ cùng tôi trở về
Mây ngàn phương cũng bay theo
Gió mùa xanh cũ cũng dìu dặt ru
Hình như có vạn mùa thu
Từ muôn chiếc lá vàng au áo chiều
Lao xao hồ ngọc trong veo
Long lanh ngàn giọt mỹ miều trong thơ
Từ muôn chiếc lá vàng au áo chiều
Lao xao hồ ngọc trong veo
Long lanh ngàn giọt mỹ miều trong thơ
Tôi về! Hay tôi đang mơ!
Vườn xưa rêu biếc còn chờ dấu chân
Níu cơn mưa xuống thật gần
Cho thơm da lụa ướp nồng nàn hương
Vườn xưa rêu biếc còn chờ dấu chân
Níu cơn mưa xuống thật gần
Cho thơm da lụa ướp nồng nàn hương
Hình như có một dòng sông
Cùng tôi trôi giữa bềnh bồng cơn mơ
Cùng tôi trôi giữa bềnh bồng cơn mơ
Lê Văn Trung
GIANG KHÁCH

Trăm năm chưa cạn vài chung rượu
Mà ngả nghiêng say cả đất trời
Ta về bước hụt vào cơn mộng
Mộng đảo điên từ men đắng môi
Mà ngả nghiêng say cả đất trời
Ta về bước hụt vào cơn mộng
Mộng đảo điên từ men đắng môi
Này ta giang
khách, thuyền không bến
Này em kiều nữ, sóng Tầm Dương
Rót mãi về đâu hồ lệ cạn
Uống mãi ngàn năm rượu vẫn tràn
Này em kiều nữ, sóng Tầm Dương
Rót mãi về đâu hồ lệ cạn
Uống mãi ngàn năm rượu vẫn tràn
Này ta giang
khách, hề ly khách
Này em kiều nữ, hề giai nhân
Xin cạn này đây ly tuyệt tửu
Hãy uống tình ta, rồi lãng quên
Này em kiều nữ, hề giai nhân
Xin cạn này đây ly tuyệt tửu
Hãy uống tình ta, rồi lãng quên
Gom cả thiên
thu vào trong mắt
Cho lệ ngàn năm tràn câu thơ
Gom cả đất trời vào chung rượu
Ta uống mà say đến dại khờ
Cho lệ ngàn năm tràn câu thơ
Gom cả đất trời vào chung rượu
Ta uống mà say đến dại khờ
Làm kẻ dại
khờ, kẻ mê muội
Ai say? Ai tĩnh? Rồi về đâu?
Trăm năm chưa cạn vài chung rượu
Lòng đã say mù cuộc biển dâu.
Ai say? Ai tĩnh? Rồi về đâu?
Trăm năm chưa cạn vài chung rượu
Lòng đã say mù cuộc biển dâu.
Lê
Văn Trung
GIÓ MÙA ĐÔNG BẮC
THỔI ĐẦY VƯỜN XƯA

Em về đâu giữa cõi hiu quạnh này
Vườn tôi hoa khế rụng đầy
Hoa rơi tím cả màu mây phương người
Gió mùa Đông Bắc gió ơi
Gió vào tôi, gió rối bời cơn mơ
Trời không mưa!
Trời mưa chưa!
Mà sao ướt cả câu thơ hỡi người
Gió mùa Đông Bắc gió ơi
Gió vào ai, gió rã rời chiêm bao
Thôi đừng ru cuộc tình đau
Vết thương mùa cũ đã màu rong rêu
Gió mùa Đông Bắc chiều nay
Thổi về đâu mà lạnh đầy vườn xưa
Áo người có ướt trong mưa
Mà tôi ướt cả giấc mơ ảo huyền
Hoang vu tôi bãi bờ quên
Cầm câu thơ thả vào mênh mông chiều.
Lê Văn Trung
GIỜ THÁNH TẨY

Có các em thổi tù và qua lũng thấp.
Có các em lùa mây trắng làm hoa
Anh về đứng trên mỏm đá này
Tay các em là rừng
Tóc các em là cỏ
Hãy nghe anh hát – tên ca sĩ cuồng điên
Hát nghêu ngao như một người du mục
Hãy thắp giùm anh những vì sao
Khi gió đã băng qua triền núi biếc
Khi thiên nhiên đã phủ kín hồn anh
Ôi các em
Hãy đứng vòng quanh anh
Tung hoa lên trong giờ thánh lễ
Anh sẽ tặng các em những vòng kim cương
Làm bằng thơ tinh huyết
Ngày mai anh sẽ về hát trên rừng xanh
Có các em thổi tù và buồn bã
Khi chuyến tàu đầu ngày băng qua đồng cỏ
Xin gửi đi những hệ lụy đời anh
Và gửi đi những phiền muộn của các em
Hãy rửa sạch những hạt bụi trên bàn chân cẩm thạch
Những dư ảo trên đôi mắt sao ngời
Để chúng ta được thánh tẩy
Đợi giờ phục sinh
Ngày mai anh về hát trên rừng xanh
Có các em nắm tay nhau khiêu vũ
Các em khiêu vũ trên hồn anh
Anh hát nghêu ngao những bài du mục
Các em hãy tung hoa trong giờ thánh lễ
Các em tung hoa lên hồn anh
Ôi các em
Tâm hồn anh là một chùm hoa trắng
Hãy khiêu vũ nữa đi
Hãy hát lên nữa đi
Các em thấy không anh đứng trên mỏm đá này
Đôi tay dang ra trong lời thuyết giáo
Anh sẽ hát với các em
Những bài ngợi ca thiên nhiên
Ngợi ca các em
Những thiên thần bé nhỏ
Có trái tim bằng mây
Và tâm hồn bằng gió
Lòng các em là bầu trời nguyệt bạch
Tay các em là suối ngọc tuyền
Ngày mai anh về hát trên rừng xanh
Có các em thổi tù và qua lũng thấp
Khi chuyến tàu đầu ngày băng qua đồng cỏ
Xin gửi đi những hệ lụy đời anh
Và gửi đi những muộn phiền đời em
Chúng ta sắp đến giờ thánh tẩy.
Lê Văn Trung
Baptism
Hour
Tomorrow, I will be coming back to sing in the Jungle
where you, my angel babies, are crossing a deep valley, blowing on your horns
and rounding up scattered white clouds to braid flowers. I will be standing on
this peak. Your hands will become woods, your hair will become herbs or grass.
Please hear me sing, a wild singer who sings to himself like a nomadic
shepherd. Please light for me all stars when winds blow across blue cliffs when
nature covers my soul completely. Please stand around me, my angel babies, and
throw up flowers in holy time. I will offer you, my angel babies, many chains
of diamonds made with fine poetry.
Tomorrow, I will be coming back to the Jungle where
you, my angel babies, are winding your horns when the first train of day is
crossing the meadow and driving away everything still entangled in my dust life
and sending away all sorrows, my angel babies.
Let's wash off all dust all your marble feet, all afflictions on
your starry eyes so that we can pray in waiting for reincarnation.
Tomorrow,
I will be singing in the Jungle where you, my angel babies, hands in hands,
dance together. Please dance in my soul, I will be singing to myself all
nomadic Shepherd's songs.
Translated and read by Do Dinh Tan at the Christmas party held at the Nationalities Senior Center in Philadelphia on December 23rd, 2008.
GIỌT
LỆ

Giọt rượu nào đọng lại
Trong ly đời lạnh căm
Nằm buồn như giọt lệ
Khóc duyên tình trăm năm
Không đành tâm uống cạn
Không đành tâm rót đầy
Men phai màu quên lãng
Hương xưa còn ngất ngây
Không đành tâm rót đầy
Men phai màu quên lãng
Hương xưa còn ngất ngây
Không đành tâm uống cạn
Rượu cháy bỏng vành môi
Ta đem tình vô tận
Gửi vào tim đất trời
Rượu cháy bỏng vành môi
Ta đem tình vô tận
Gửi vào tim đất trời
Không đành tâm uống cạn
Giọt lệ tình phai phôi.
Giọt lệ tình phai phôi.
Lê Văn Trung
GIỌT LỆ TÌNH DUYÊN

Năm mươi năm không hẹn hò
Không thương nhớ chẳng đợi chờ gì nhau
Đất trời tàn cuộc bể dâu
Mà sao tình vẫn một màu tang thương
Năm mươi năm chuyện tình buồn
Có người ngồi giữa mù sương đất trời
Uống sương thay lệ của người
Lệ tan vào máu, lệ vùi trong tim
Trời ơi giọt lệ tình duyên
Chảy về đâu giữa mông mênh bụi hồng?!
Lê
Văn Trung
GIỌT
NẮNG

Thôi người ở lại Tôi đi
Bóng chiều đã nhuộm sương đầy Hoàng hôn
Một lần Rồi đã qua sông
Trăm năm thôi nhé Đục trong cũng đành
Bóng chiều đã nhuộm sương đầy Hoàng hôn
Một lần Rồi đã qua sông
Trăm năm thôi nhé Đục trong cũng đành
Tôi cầm giọt nắng vàng hanh
Thả rơi theo gió Về bên xứ người
Biết đâu Trong một góc đời
Người cầm giọt nắng Ngậm ngùi tình xưa.
Thả rơi theo gió Về bên xứ người
Biết đâu Trong một góc đời
Người cầm giọt nắng Ngậm ngùi tình xưa.
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment